Người nọ nhìn gương mặt chẳng qua ngoài ba mươi, lại là một người bị liệt, tứ chi héo rút thành cỡ hài đồng, cánh tay lộ ở bên ngoài thịt rút da nhăn, chỉ có đầu là to đùng, cổ lệch qua một bên như không thẳng nổi, thoạt nhìn hoàn toàn chẳng giống người, đáng sợ cực kỳ. Hắn ngồi trên một chiếc xe lăn gỗ, xe lăn chậm rãi trượt ra từ động khẩu.
Diệp Bạch Y chầm chậm nhíu mày, nhìn chằm chằm người nọ, bỗng nhiên nói: “Ngươi không phải Long Tước.”
Long Tước và Khôi Lỗi trang của ông ta đã là truyền thuyết trong chốn giang hồ mấy chục năm, Long Tước chân chính tuyệt đối không thể trẻ như vậy. Người trên xe lăn kia cười chói tai nói: “Ta đương nhiên không phải.”
Mắt hắn cực to, Ôn Khách Hành liền trộm cắn tai Chu Tử Thư nói: “Ngươi coi mắt hắn có giống phải rớt ra không?”
Chu Tử Thư chỉ cảm thấy y nhàm chán phát sợ, giống như vô luận trường hợp nào, đều phải tận dụng triệt để nhàm chán một hồi mới có thể vớt vát được vốn, thế là chẳng thèm để ý.
Chỉ nghe người trên xe lăn nọ nói the thé: “Các ngươi là ai mà dám xông vào Khôi Lỗi trang?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play