Ông trời không hề bởi vì thiên hạ anh hùng tề tựu Động Đình mà nể mặt, hôm nay trời âm u, giống như một cơn mưađang trĩu giữa không trung, chuẩn bị rơi xuống bất cứ lúc nào, khí ẩm lành lạnh bốc hơi đập lên mặt, mà lá rụng đã tiêu điều.
Chính lúc này, chung quy có người buồn bã thương tâm, cảm thán không biết quê nhà nơi nào, ba mươi năm, nguyên là một giấc mộng dài.
Cao Sùng nhường Từ Mục đại sư thủ tịch, bản thân ngồi bên, Chu Tử Thư tránh giữa đám đông, chỉ nghe thiếu niên bên cạnh bỗng nhiên cảm thán một tiếng: “Nếu có một ngày kia, ta nên như ông ấy.”
Tây Sở bá vương Hạng Vũ gặp nghi trượng của Thủy Hoàng đế, mở miệng liền nói “Có thể cướp mà thay”, Quang Vũ đế Lưu Tú lúc nhỏ, cũng từng si si ngốc ngốc cảm khái “Sĩ hoạn nên làm Chấp kim ngô, cưới vợ nên như Âm Lệ Hoa”. Thế gian này biển người mờ mịt, ai mà không muốn trổ hết tài năng, oanh oanh liệt liệt làm anh hùng một thời đây?
Thiếu niên chính là cảnh xuân tươi đẹp, ai không từng ngước nhìn một cái bóng nào đó, cắn răng nắm tay nói một câu “Nếu có một ngày kia, ta nên như y”?
Thiên hạ ta bàng, sinh sát ta đoạt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT