Vì thế, cô nâng cao miệng quý, khóc hai tiếng mang tính tượng trưng.
Đừng đánh, đừng đánh nữa, tôi khóc là được chứ gì!
Em bé mới sinh ra, còn không có trợn mắt đâu, thái độ có lệ biểu hiện tương đối rõ ràng.
Bác sĩ cười: “Tiểu gia hỏa này, là một cô bé bướng bỉnh.”
Người đàn ông hình như rất vui sướng, xiay quanh em bé, cao hứng nghẹn ngào: “Vãn vãn, em sinh cho anh bảo bảo, em xem, con gái chúng ta , lớn lên thật tốt!”
Sản phụ tuy rằng suy yếu cực kỳ, nhưng vẫn vui vẻ, nghiêng đầu nhìn về phía em bé đỏ hỏn, nhẹ giọng nỉ non: “Đúng vậy, bảo bảo của chúng ta.”
Bên này mới sinh xong, bên kia tiểu hộ sĩ liền ra ngoài báo tin vui.
“Mẹ con bình an, mẹ con bình an!”
Âm thanh khắc khẩu đột nhiên im bặt, tiếp theo nháy mắt, một thân ảnh đột nhiên xông vào phòng sinh.
“La Tầm, vợ con sinh xong rồi, cũng không cần con nữa. Chạy nhanh xuống lầu giúp em gái đi! Dưới lầu có người bệnh chó dại nổi điên, bắt cóc cháu gái của con, con chạy nhanh đem con bé về!”
Người đàn ông sửng sốt chớp mắt một cái, do dự mà nhìn về phía vợ vừa sinh xong.
“Tiểu Vãn, anh……”
“Ai nha, con còn chần chừ cái gì? Cảnh sát còn không biết khi nào đến đâu? Cháu gái con mạng cũng sắp không còn! Kiều Vãn đã sinh con xong, có việc gì mà làm ra vẻ?”
Giọng bà ta nóng nảy không thôi, lại đây túm chặt người liền chạy ra bên ngoài.
Ở cửa, đâm vào bà lão giọng xuyên thổ vừa cãi nhau xong.
“La Tầm, con đi đâu gấp vậy? Tiểu Vãn vừa mới vì con sinh xong!”
Người đàn ông áy náy nói: “Mẹ, giúp con chăm sóc tiểu Vãn, con đi một chút sẽ về.”
Giọng nam theo anh ta đi xa mà biến mất, đồng thời xa dần không tiếng động, chỉ còn bà già chua ngoa đanh chửi rủa.
“Nhanh lên, Thanh Loan của mẹ nếu là xảy ra chuyện, xem mẹ thu thập các con như thế nào!”
Bà lão giọng xuyên phổ thở dài thật sâu, vừa vào phòng hồi sức sau sinh, trên mặt lại treo ý cười.
Bà tiếng nói ôn hòa, không giống người vừa cùng người ta cãi nhau.
“Tiểu Vãn, đừng để ý cái này, mẹ ở chỗ này chăm sóc con. Có lẽ tình huống dưới lầu xác thật không tốt, đừng đem chuyện này để ở trong lòng, nếu trở về sau sẽ thành tâm bệnh.”
Trên giường bệnh người phụ nữ lộ ra một tia cười khổ, “Không thèm để ý, có cái gì đáng để ý đâu? Loại chuyện này, cũng không phải một hai lần.”
Chủ cần đụng tới chuện của em gái và cháu gái anh ấy, cô không phải cũng bị gác sang bên đâu?
Cô em chồng của cô đêm qua sinh con, hơn phân nửa đêm, bà mẫu phi bắt bọn họ cũng tới bồi giường.
Ngày sinh dự tính của cô cũng sắp đến, chồng sợ cô một người ở nhà không an toàn, đơn giản hai người cùng nhau tới.
Quả nhiên, trực đến nửa đêm ở bệnh viện.
Chờ cô em chồng sinh con xong, bụng cô cũng bắt đầu đau.
Chồng còn chưa kịp nghỉ ngơi một tí, lập tức phải bồi cô sinh con.
Cũng là may mắn ba mẹ cô trước đó đã từ quê chạy lên, bằng không lúc cô sinh con, bên cạnh một người giúp đỡ cũng không có.
Nhà chồng không trọng nam khinh nữ khá tốt, nhưng hết sức trọng nữ khinh nam.
Tất cả của chồng cô, tựa hồ đều phải vì em gái dâng hiến.
Cô đã từng giữ chẵc tin tưởng, có yêu sẽ thắng muôn vàn khó khăn.
Nhưng hôm nay sinh con, nghĩ đến con gái mình về sau cũng muốn cùng cô chịu bất công đối đãi, cô liền hết sức ủy khuất khổ sở.