"Vậy thì sao? Cái gì mà 'vậy thì sao'?"
Lục Nhiễm uống cháo, mơ hồ nhìn Tống Trì: "Ta thuận miệng nói thế thôi."
Với người cha yếu đuối và máu lạnh đó, Lục Nhiễm chẳng có bất kỳ tình cảm nào. Nếu có chăng, thì cũng chỉ là sự hận thù. Nàng không nhắc lại, Tống Trì trong lòng tự khắc hiểu rõ. Hắn đứng dậy, mắt lại nhìn về phía Lục Nhiễm: "Mấy ngày tới việc công bận rộn, nếu nàng có việc gì cứ sai người nhắn lại."
Bộ Hộ thay máu, kiểm tra các khoản nợ cũ, xem xét lại các khoản chi tiêu đầu năm của các bộ, có thể nói là bận tối mặt tối mày. Hắn không muốn nhìn thấy nàng lại lén lút bỏ trốn như lần trước, nên đành dặn dò trước: "Ta không rảnh để lại chạy ra bến đò vớt nàng đâu."
Những lời này khiến Ương Hồng càng nén giận. Cô vẫn luôn muốn hỏi Tống Trì rằng nếu đã đưa Lục Nhiễm về, thì Liễu cô nương kia phải xử lý thế nào. Việc Lục Nhiễm sẽ là chính thất hay thiếp thất, cô vẫn canh cánh trong lòng. Nhưng làm gì có gan chất vấn Tống Trì, nên đành nghẹn lại.
Vương Mộng Tương trốn sau bồn hoa ngoài phòng phía nam, nhìn Tống Trì ra cửa, rồi mới rón rén vào phòng tìm Lục Nhiễm. Nàng vừa ăn xong, đang súc miệng, thì bị Vương Mộng Tương kéo tuột sang phòng phía bắc.
"Lục cô nương, cô xem thử cách bài trí này thế nào?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play