Khi người làm mang dù đến, Tống Trì đã dầm mưa ra khỏi Lục phủ. Hắn nhét sổ sách vào tay người đi nhờ kiệu, rồi nhanh chóng chạy đến Ly Diên Lâu.
Giang Nguyên Cửu đang ở trên lầu, nghe Tiền má mì nói Tống Trì đến, vội vàng chạy xuống thì thấy hắn đã phi ngựa đi xa. Ngoài trời mây đen vần vũ, chớp mắt đã tối sầm, trong màn mưa Tống Trì đã biến mất không thấy bóng.
"Mưa lớn như vậy, vội vàng đi đâu thế không biết?"
Giang Nguyên Cửu định đi theo nhưng không biết Tống Trì đã đi đâu.
Lúc này, Lục Nhiễm đang trú mưa trong một túp lều rơm ở bến tàu. Trong lều còn có hơn chục người khác cũng đang chờ đò. Nàng lo lắng nhìn cơn mưa xối xả không ngớt: "Sao tự dưng lại mưa lớn thế này?" Cầm Nhi tỷ có đến được không thì chưa biết, nhưng có lẽ thuyền cũng không thể đi được. Lục Nhiễm bồn chồn, tim đập thình thịch, cả người bất an, cứ có cảm giác sắp có chuyện gì đó xảy ra.
Một bà lão ngồi trên rơm thấy nàng đứng ngồi không yên đi tới đi lui, bèn đưa cho nàng một quả táo tàu: “"Tiểu cô nương, người nhà đâu? Ngồi xuống chờ đi, đừng nóng vội, rồi sẽ đến thôi. Trời mưa nên đường đi chậm lại chút thôi."
Lục Nhiễm thấy lòng ấm áp, nhận lấy quả táo tàu, khẽ nói: "Cảm ơn bà." Bà lão kéo tay nàng, nhường chỗ cho nàng ngồi xuống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT