Tần Ngọc Tuyết dạo bước đến đình hóng gió ngồi xuống, lòng rối bời. Ngày ấy từ Thông Châu Phủ trở về, hết chuyện này đến chuyện khác xảy ra, đến nay nàng vẫn chưa lấy lại tinh thần. Nếu không phải có người đến phủ nhắn tin Lục Nhiễm tìm, chắc nàng cũng không ra cửa.
Nha hoàn Nguyên Xuân thấy tiểu thư mấy ngày nay luôn thở ngắn than dài, không biết khuyên thế nào. Thấy một ông lão phía trước ôm một con chó nhỏ lông xù, nàng vội kéo Tần Ngọc Tuyết: "Tiểu thư, người xem con chó nhỏ kia có giống Tuyết Đoàn nhà chúng ta không?" Tần Ngọc Tuyết vốn rất thích nuôi mèo chó, đến thỏ cũng có hẳn một tiểu viện riêng để nuôi.
Ông lão thấy ánh mắt của hai người nhìn sang, vội vàng ôm con chó nhỏ đến trước mặt: "Tiểu thư, muốn mua chó nhỏ không? Không đắt, chỉ mười lạng thôi."
Tần Ngọc Tuyết nhìn cục bông trắng muốt, khờ khạo cuộn tròn trong lòng ông lão mà ngủ say, lòng mềm nhũn: "Với vẻ ngoài này mà bán mười lạng, ngươi có hiểu nghề không vậy? Xuân Nhi, đưa cho ông ấy ba mươi lạng."
Ông lão nghe xong, vui ra mặt, liên tục nói lời hay: "Tiểu thư tâm thiện, người đẹp, chắc chắn sẽ có phúc báo tốt."
Nguyên Xuân trả tiền, ôm con chó về. Thấy nó mềm nhũn, bất động: "Tiểu thư, con chó này, có phải chết rồi không?"
Tần Ngọc Tuyết sờ mũi con chó nhỏ, rồi sờ bụng, mũi nóng hầm hập, bụng cũng mềm. "Chưa chết, có lẽ bị người ta cho uống thuốc thôi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play