Đông Tân nhìn Giang Nguyên Cửu đã có chút say, ánh mắt cầu cứu Lục Nhiễm: "Chuyện này..."
Bản thân thiếu gia nhà mình ở kinh đô cũng mở thanh lâu, có cô gái nào mà chưa gặp, chi ba ngàn lượng mua một cô gái thế này, cũng...
Lục Nhiễm không quan tâm, nàng chỉ nhớ Giang Nguyên Cửu nói cha hắn giàu có địch quốc: "Đông Tân, ngươi ngẩn ra đó làm gì, lấy ngân phiếu ra đi."
Đông Tân có chút do dự móc ngân phiếu, bị Lục Nhiễm giật lấy.
Phía sau, Bạch Oanh ngừng đánh đàn, đứng lên, từ từ đi đến chỗ Lục Nhiễm, khom người hành lễ: "Bạch Oanh cảm ơn công tử đã có lòng, nhưng liên mụ mụ có ơn với Bạch Oanh, ta không muốn rời khỏi Liễu Yên Lâu."
"Ôi chao, cô ngốc này! Có vinh hoa phú quý không hưởng, ở với cái thân già này thì chỉ có chịu khổ thôi."
Bà má mì đập đùi một cái, mừng rỡ. Khó khăn lắm mới có một kẻ lắm tiền chịu chi ba ngàn lượng để mua một thanh quan không tiếp khách.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT