Lục Nhiễm nghĩ, đột nhiên đứng dậy khỏi ghế quý phi. Nàng chạy vội về phòng, ôm gối đầu rồi chui tọt vào phòng Tống Trì.
Ương Hồng không nhịn được cười ha hả: "Cho người dọa ta, giờ biết sợ rồi nhé." Nàng quay sang nhìn Tần ma ma: "Lát nữa đại thiếu gia về, liệu có đuổi thiếu phu nhân ra không?"
Mặt Tần ma ma già nua rũ xuống, thở dài thườn thượt: "Chắc chắn là có đấy."
Ương Hồng nghe vậy, đau lòng nhìn vào trong phòng: "Vậy phải làm sao đây? Phòng của chúng ta chắc chắn không ngủ nổi hai người. Hay là tối nay con sang ngủ cùng nàng?"
Tần ma ma ngầm kéo tay Ương Hồng, ra hiệu đừng nói nữa, ghé tai nàng nói nhỏ: "Có những việc, cần phải có một, hai lần thì mới thành. Đêm đã khuya, chúng ta cũng nên về phòng nghỉ ngơi thôi."
Nếu lát nữa Tống Trì về, hai người họ vẫn còn đứng ở cửa, thì dù hắn có muốn giữ Lục Nhiễm lại cũng không tiện mặt mũi.
Ương Hồng hiểu ý Tần ma ma, thu dọn kim chỉ, bưng giỏ tre theo bà về phòng.
Lục Nhiễm chui vào chăn của Tống Trì, thoải mái nằm duỗi thẳng người. Giường Tống Trì rất mềm. Trước khi vào đông, Tần ma ma đã đổi một đôi vòng tay bạc cũ để mua hai tấm chăn bông mới. Phủ lên chiếc giường này, chăn mềm hơn hẳn cái phản cứng ngắc của nàng.
Lục Nhiễm trải chăn xong, cuộn người lại, trùm kín mình như một cái kén. Tay chân bó chặt không động đậy, nàng nằm một lúc thì ra mồ hôi. Những giọt mồ hôi nhỏ li ti lấm tấm trên trán, mặt nàng cũng có chút ửng đỏ vì nóng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT