Mặt Tần ma ma vàng như nến bỗng chốc tái đi, đôi tay giấu trong ống tay áo run rẩy không sao kìm được: "Thiếu phu nhân, người đang giải quyết nỗi buồn. Thúy Lan cô nương xin về trước, lát nữa lão nô nhất định sẽ cùng thiếu phu nhân đến bái kiến phu nhân."
"Ấy, không cần đâu, ta đợi cũng được."
Thúy Lan khéo léo liếc mắt đánh giá khắp biệt viện, thấy mảnh đất mới lật bên bờ sông, đoán chắc là trồng thứ gì đó. Nàng thầm nghĩ, kể từ khi vị tiểu thư Lục gia này về làm dâu, quả thực đã gây ra không ít chuyện.
Ước chừng nửa nén hương trôi qua, Lục Nhiễm vẫn chưa thấy ra. Thúy Lan đợi mãi mất kiên nhẫn, ánh mắt lướt qua nha hoàn bên cạnh: "Mau đi xem."
Ương Hồng bạo gan ngăn tiểu nha hoàn lại: "Thiếu phu nhân nhà ta sáng nay ăn phải thứ không hợp, bụng quặn đau, ngươi cứ vội vã đưa nàng đi gặp phu nhân, lỡ giữa đường không nhịn nổi, làm ô uế cả phòng ngủ của phu nhân thì các ngươi có gánh nổi trách nhiệm không?"
Tiểu nha hoàn bối rối, quay đầu nhìn Thúy Lan. Thúy Lan bực bội vẫy tay, sai một nha hoàn đi nhắn với Chu Tú Hải, còn mình thì tiếp tục chờ.
Lục Nhiễm cố tình kéo dài thời gian. Nàng không biết Tần Ngọc Tuyết liệu có quay lại không, chỉ đành dùng cách này để câu giờ, đợi lâu quá e lại chọc giận Chu Tú Hải.
Thêm nửa nén hương nữa, nàng từ từ bước ra khỏi nhà xí, rửa tay, quay đầu đã thấy Tống Trì bước vào biệt viện.
Tần ma ma cũng nhìn thấy, mừng rỡ khôn xiết: "Đại thiếu gia!" Bà cứ tưởng Tống Trì thật sự mặc kệ Lục Nhiễm sống chết.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play