Lục Nhiễm chỉ cảm thấy một bóng người màu đỏ lướt qua, có gì đó rơi xuống mặt nước. Nàng cúi đầu nhìn, Tống Trì đang ở giữa hồ, vùng vẫy tay chân cố bơi vào bờ.
Nhìn thì đúng là biết bơi, nhưng tư thế này thật sự rất xấu. Nếu để người dân kinh đô thấy, có lẽ uy nghiêm của Tống Các Lão sẽ không còn nữa.
Lục Nhiễm càng nhìn càng thấy buồn cười. Nàng lấy khăn che miệng, cố nén tiếng cười.
"Phu nhân, nàng cười đủ rồi thì mau đến đỡ ta một tay."
Bờ hồ toàn bùn, rất trơn. Đôi giày ướt dẫm lên bùn, chân trước bước lên, chân sau không kịp theo, cả người lại trượt xuống.
Có hai gia đinh trong sân chạy đến giúp, Tống Trì trừng mắt nhìn hai người không hiểu ý này. Thấy Lục Nhiễm thật sự không có ý định kéo hắn lên, hắn chỉ đành tự mình cố gắng.
Lục Nhiễm thấy hắn ướt sũng. Hôm nay trời còn se lạnh, nếu bị cảm lạnh thì thật không phải chuyện đùa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play