Đúng như Lục Nhiễm dự liệu, nàng bị Tống Trì đẩy ra, cơ thể mất thăng bằng, lăn vào bồn hoa ven đường. Nàng chật vật đứng lên, Tống Trì đã không còn thấy bóng dáng.
Nàng chợt nghĩ, có lẽ Tống Trì thích đàn ông. Kiếp trước, sau khi hủy ba cuộc hôn nhân, hắn không hỏi lại chuyện cưới hỏi nữa, mà lại thân thiết với một công tử tên Giang Nguyên Cửu. Nghe đồn Giang Nguyên Cửu phong lưu thành tính, nhưng dường như cũng chưa kết hôn. Suy nghĩ kỹ lại thì chuyện này quả thực rất kỳ lạ.
Lục Nhiễm suy nghĩ vẩn vơ, bước chân vẫn đi về phía trước, nhưng dừng lại trước cửa biệt viện. Nàng lắng tai nghe, hình như có tiếng phụ nữ khóc thút thít vọng lại từ phía sau dãy nhà.
Đi xuyên qua rừng trúc nhỏ, nàng thấy một bóng người trước cửa phòng kho phía sau. Nhờ ánh trăng lốm đốm, nàng nhận ra một trong số đó là Thanh Lan, người đã bắt nạt Tống Tư Quân ban ngày. Cô ta đầu bù tóc rối, khuôn mặt không chút máu dưới ánh trăng trông thật đáng sợ.
Đối diện cô ta là một người đàn ông mặc đồng phục gia đinh màu xám xanh của Tống phủ. Thân hình cao gầy, búi tóc gần chạm khung cửa, xương gò má nhô cao, cho người ta cảm giác không phải là người dễ đối phó.
“Quảng An ca, nghe nói huynh đồng ý với lão gia sẽ cưới cô câm đó, có phải không?”
Khi Thanh Lan hỏi câu này, giọng cô ta khẽ thở dốc, hai chân run rẩy rõ rệt, cố gắng chịu đựng cơn đau từ vết roi. Cô ta đã nghe Tống Bỉnh Khiêm muốn chiêu Mạc Quảng An làm con rể từ mấy hôm trước, đã muốn chất vấn nhưng Mạc Quảng An mấy ngày nay không có ở phủ. Hôm nay nghe nói hắn đã về, dù vết thương trên người đau thấu tim gan, cô ta vẫn phải đến hỏi cho ra lẽ.
Mạc Quảng An không trả lời, mi mắt hơi cụp xuống, lộ ra vẻ thiếu kiên nhẫn.
“Lan Nhi, đây là ý của lão gia, ta cũng không còn cách nào khác.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT