Lục Nhiễm nhìn hắn từ hôm qua bắt đầu đã không thể hiểu nổi, giọng điệu cũng âm dương quái khí. Nàng giận dỗi cãi lại: “Đúng vậy, canh cánh trong lòng, thương nhớ đêm ngày, ngày đêm tơ tưởng.” Chắc là nghĩ đến nàng kiếp trước suốt cả đời, là hắn nợ nàng, cứ khó chịu đi cho hắn tự mình dày vò.
Nói rồi đẩy Tống Trì xuống giường, gọi Ương Hồng vào.
Ương Hồng vào nhà liền thấy sắc mặt hai vợ chồng khác nhau, chắc là cãi nhau, đêm qua còn ôm nhau ngủ nữa mà. Vợ chồng cãi vã, đầu giường cãi, cuối giường lại hòa, Ương Hồng cũng không muốn khuyên gì.
Hầu hạ Lục Nhiễm rửa mặt chải đầu, dọn bàn ăn sáng thì không thấy bóng dáng Tống Trì.
Ương Hồng đến thư phòng gọi hắn: “Đại thiếu gia, đến giờ ăn sáng rồi.”
Tống Trì cúi đầu xử lý công văn, cũng không ngẩng đầu lên: “Ngươi đi báo cho phu nhân, sau bữa sáng liền khởi hành đi Thủy Lăng phủ.”
Lục Nhiễm vốn cũng không có gì ăn uống, uống xong chén nhỏ cháo trắng, đứng dậy đi trước ghé Trần phủ, thấy trạng thái Lục Cầm đã hồi phục, mới yên tâm theo Tống Trì đi Thủy Lăng phủ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play