Tống Trì thong thả bước vào chính đường. Lục Nhiễm đứng lưng quay ra ngoài sảnh, trên mình khoác áo ngoài màu trắng ngà, mái tóc búi đơn giản nhưng vẫn toát lên vẻ lộng lẫy.
Nghe tiếng bước chân, nàng liền quay đầu lại, khóe miệng cười có chút cố tình: “Bá mẫu bảo ta mang vài quyển sách đến biếu đại nhân, coi như để đáp tạ ơn ngài đã ra tay tương trợ ở Phủ Thuận Thiên hôm nay.”
Tống Trì liếc nhìn mấy quyển sách Lục Nhiễm đưa, đều là bản in sơ sài, chẳng mấy muốn nhận, nhưng rồi cũng đưa tay ra: “Đã qua lâu như vậy rồi mới nhớ đến nói lời cảm tạ, mười phần không thành ý.”
“Là vì đại nhân khó đoán ý, không biết nên đưa lễ vật gì làm đáp tạ, cho nên mới chậm trễ.”
Lục Nhiễm cứng miệng phản bác. Thấy Tống Trì ngồi xuống, nàng cũng chẳng khách khí mà ngồi theo, tiện thể buông một câu đầy vẻ chê bai: “Đại nhân, ngài không thấy phòng này của ngài quá mức đơn sơ sao?”
Cái chính đường rộng lớn thế này, thế mà chỉ bày một cái bàn bát tiên chân cao, hai bên đặt hai chiếc ghế vuông, chẳng còn đồ vật gì khác.
“Bạc tiền thứ này sinh không mang đến, chết không mang đi, ngài hà tất phải tiết kiệm đến vậy chứ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play