Trong hang động, mọi người còn chưa kịp phản ứng, Nguyệt ma ma đã lao thẳng vào thanh kiếm của Vu Tu.
Lục Nhiễm trơ mắt nhìn cảnh tượng ấy, nước mắt đỏ hoe tuôn rơi. Cả thế giới trước mắt nàng dường như chìm vào bóng tối.
“Nguyệt ma ma!” Lục Nhiễm gào lên, nhào tới ôm chặt lấy bà. Sau khi mẫu thân Tố Thanh qua đời, mọi sự ấm áp trong ký ức của nàng đều đến từ Nguyệt ma ma. Mùa đông, bà đặt bàn chân lạnh cóng của nàng vào bụng mình. Đêm hè, tiếng quạt mo bà phe phẩy đập muỗi cứ văng vẳng bên tai.
Bà hay nựng mũi nàng và khen nàng xinh đẹp. Bà dặn dò nàng không được gả đi quá xa, muốn chống gậy đi thăm nàng.
Khi nàng bị bệnh, Nguyệt ma ma cõng nàng trên lưng. Nàng tựa đầu lên vai bà, ngước nhìn mây trời bay lững lờ. Nàng nghe tiếng bà hát ru, giọng hát nghèn nghẹn: “Trăng tròn, mẹ đợi con về. Mẹ thấy con trai, cha thấy bách hoa hương...”
Bản nhạc dường như có thể chữa lành mọi bệnh tật ấy, nàng sẽ không bao giờ được nghe lại nữa. Thân thể gầy yếu của Nguyệt ma ma từ từ mềm đi trong vòng tay nàng, càng lúc càng lạnh, cho đến khi âm dương cách biệt.
Lục Nhiễm từ từ đặt người trong lòng xuống. Nàng đứng dậy, hất mạnh chậu than trên vách hang. Củi rơi vào đống cỏ khô, lửa bùng lên và khói bốc nghi ngút.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT