Lập bài vị, dời mồ nhập tộc, đây đều không phải là chuyện nói suông, mà phải thỉnh thầy già xem ngày, lại phải mời người có uy tín để làm lễ nhận tổ tông. Sau khi đã đi hết các nghi thức, chuyện này xem như đã định, không thể thay đổi nữa.
Khi bài vị của Tố Thanh được đưa vào từ đường Lục phủ, đó đã là chuyện của năm ngày sau. Liễu Ngọc Diêu vì thế mà giận đến ốm.
Mấy ngày nay, vết thương của Lục Nhiễm đã dần hồi phục, xoay người tự nhiên, có thể xuống đất đi lại. Nhưng để không khiến Liễu Ngọc Diêu nghi ngờ, nàng phần lớn thời gian đều nằm trên giường.
Ương Hồng bưng vào một đĩa mận tươi vừa hái, những quả mận đã được rửa sạch sẽ xếp gọn trên đĩa, xanh tươi mơn mởn, nhìn rất hấp dẫn.
“Tiểu thư, ăn mấy quả mận cho khai vị đi ạ.” Nàng luôn cảm thấy dạo này Lục Nhiễm ăn uống không ngon, buổi tối ngủ cũng trằn trọc.
Ương Hồng cầm một quả mận, đưa tới miệng Lục Nhiễm.
Trong phòng không còn ai khác, Ương Hồng liền hỏi thẳng: “Tiểu thư, người có phải đang đợi ai không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play