Tống Trì không trả lời, nhẹ nhàng đóng cửa lại rồi không còn động tĩnh gì nữa.
Lục Nhiễm không thể xuống giường để đuổi theo, cũng không tiện cất cao giọng để hỏi. Nàng chỉ có thể trơ mắt nhìn. Sau khi căn phòng hoàn toàn yên tĩnh, nàng mới lẩm bẩm: “Tống Trì vừa nói đến cầu hôn là cầu hôn ai? Với ta sao?”
Lục Nhiễm chỉ vào chính mình, rồi lắc đầu kịch liệt phủ nhận: “Không thể nào.”
Vậy thì là ai? Lục Nhiễm phát điên lên. Nàng quá muốn biết câu trả lời, cả đêm trằn trọc khó ngủ. Khi tỉnh lại, trời đã sáng. Mở mắt ra, nàng thấy Vĩnh Thu đang ngồi trên ghế tròn làm công việc thêu thùa.
Hai vết sẹo trên má trái của Vĩnh Thu vẫn rất rõ ràng. Mặc dù ảnh hưởng đến dung nhan, nhưng may mắn là chưa đến mức dọa người.
Nghĩ lại, Vĩnh Thu cũng đã ngoài hai mươi. Vì bị Liễu Ngọc Diêu cào nát mặt, nên không thể trở thành tiểu thiếp của Lục Chính Đình. Ngay cả đàn ông bên ngoài cũng không ai muốn cưới ả.
Kiếp này, có lẽ ả sẽ phải cô độc già đi trong Lục phủ. Một người đáng thương, nhưng ả cũng có những chuyện đáng trách. Năm xưa Vĩnh Thu đối xử với nàng và Cầm Nhi tỷ tỷ ra sao, Lục Nhiễm nhớ rất rõ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT