Tống Trì lạnh lùng quay đầu lại nhìn nàng: “Vậy thì xem nàng có tránh thoát dây thừng của Tăng Luân không.”
“Nghe giọng Tống đại nhân, là mặc sống mặc chết cũng phải ngăn cản ta về cung bằng được.” Lục Nhiễm cũng đứng dậy, nhìn thẳng vào mắt Tống Trì: “Xem ra chuyện đại nhân khắc vợ tuyệt đối không phải tin đồn. Thử nghĩ ta và ngài sau đó đều có hơn ba lần suýt mất mạng. May mà ta không phải vợ danh chính ngôn thuận của đại nhân, nếu không đã sớm hồn về Tây Thiên rồi.”
Lục Nhiễm cười mỉa, quay lưng về giường nằm xuống: “Nhưng ta thật sự tò mò, tại sao đại nhân nhất định phải ngăn cản ta về cung?”
Một lúc lâu không thấy trả lời, Lục Nhiễm quay đầu lại, Tống Trì đã không còn ở đó.
“Vô lễ, không đợi người ta nói hết câu.” Lục Nhiễm lầm bầm, gối đầu lên tay ngủ. Tống Trì không quay lại, Lý Cần cũng không cho người gọi nàng đi. Thế là nàng ngủ một giấc ngon lành gần hai canh giờ.
Mãi đến chạng vạng tối, nàng tỉnh giấc và được thông báo là phải tham gia tiệc tối.
Bữa tiệc được tổ chức ở một bãi đất trống trong bãi săn. Bốn phía đều đốt lửa, ánh lửa chiếu sáng rực cả một góc trời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play