Cầm Viên đang vội vã đi báo cáo tình hình cho Tống Trì, đột nhiên có một bóng người chắn đường, theo phản xạ anh ta rút đao bên hông ra. Tống Trì nhận ra đó là Cầm Viên, vung quạt xếp đi, một tay đánh rơi thanh kiếm trong tay anh ta xuống đất: “Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời.”
Cầm Viên tự biết Tống Trì đang nói về mình. Trước kia anh ta là một tên trộm, không biết trời cao đất rộng, một lần đột nhập Ly Diên Lâu để trộm thì bị Tống Trì bắt được. Thế là anh ta đã khuất nhục ký vào khế bán thân cho Tống Trì.
“Thuộc hạ đáng chết!” Cầm Viên ôm quyền quỳ xuống: “Là ông giữ cổng ngủ say quá, thuộc hạ gõ cửa nhẹ thì sợ ông không nghe thấy, gõ mạnh thì sợ quấy rầy đại nhân.”
Cầm Viên nói là sự thật, nhưng chủ yếu là vì lâu ngày không chiến trận, vừa rồi anh ta len lỏi vào hoàng cung suýt bị phát hiện, về đến phủ Trạng Nguyên, nhìn thấy tường thành cao ngất, liền muốn luyện tập một chút. Nào ngờ lại bị Tống Trì bắt gặp.
Tống Trì không nói nhiều: “Tường thành trong chốn thâm cung vẫn chưa trèo đã đời sao? Đứng dậy đi, có manh mối gì không?”
“Thuộc hạ canh gác Tư Lễ Giám gần hai canh giờ, quả thật đã thấy người trong bức họa, chính là tùy đường công công của Tư Lễ Giám.”
Tống Trì quay người đi về phía hoa viên, mở quạt xếp ra, lạnh nhạt nói: “Tùy đường công công của Tư Lễ Giám, lục phẩm. Chỉ trong ba tháng ngắn ngủi, Giang Mộc Sâm có thể từ một thứ dân bình thường nhảy lên quan vị này, xem ra cũng có chút năng lực.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play