Lý Cần nghe xong, có vẻ rất vui. Vẻ mặt hắn trắng trẻo rạng rỡ. Hắn quay người vẫy tay về phía Lục Nhiễm ở bên ngoài: “Tiểu huynh đệ, mau vào, hoàng huynh muốn gặp ngươi đấy.”
“Tiểu huynh đệ?” Cách xưng hô này khiến Lý Nguyên hơi nhíu mày.
Thật ra, đối với người đệ đệ này, hắn không có nhiều ác ý. Bất mãn của hắn chủ yếu đến từ Dung Quý phi và thế lực gia tộc sau lưng bà ta. Tuy nhiên, đệ đệ hắn từ nhỏ đã mù quáng sùng bái hắn. Lý Cần dù đã 14 tuổi nhưng dường như không bị cuộc tranh giành ngôi vị giữa hai người ảnh hưởng đến sự ngưỡng mộ dành cho ca ca. Mỗi khi gặp Lý Nguyên, cậu ta luôn vui vẻ chào hỏi.
Nghe Lý Nguyên nghi ngờ, Lý Cần quay đầu lại, vẫn cười tươi: "Đúng vậy, tiểu huynh đệ. Lục Thất nói trước đây cậu ta đi giang hồ, nên mọi người bên ngoài đều gọi cậu ta là tiểu huynh đệ."
Vì khao khát được ra ngoài, nên khi thấy một người có thân thế như Lục Nhiễm, Lý Cần lại cảm thấy nàng đặc biệt mới mẻ và thú vị.
Lục Nhiễm vào điện hành lễ, mới phát hiện Tống Trì cũng có mặt ở đó. "Đúng là âm hồn không tan," nàng thầm mắng. Nàng quỳ xuống: "Thảo dân bái... bái kiến Tống... đại nhân." Giọng nàng kéo dài, nghe rất miễn cưỡng. Dù sao thì nàng không muốn xuất hiện trước mặt hắn, là hắn tự mò đến mà.
Lục Nhiễm hành lễ đứng dậy, cánh tay đã bị người khác khoác lên. Nàng ngạc nhiên quay đầu lại, đối diện với đôi mắt trong sáng, ngây thơ của Lý Cần. Cậu ta cười, bá vai kéo nàng vào lòng: "Hoàng huynh, huynh cứ chê em nhỏ như con sẻ, huynh xem cậu ấy, hơn em hai tháng tuổi mà còn lùn hơn cả em này."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT