Chân đại nương cả đời quang minh chính đại, tuy tính tình nóng nảy nhưng chưa bao giờ bị người khác nói xấu. Nghe hai cô gái kia trước mặt mình nói bà là "yêu bà", bà tức đến nỗi vung chổi, quét bụi và lá khô thẳng vào người họ. Khiến Chu Tú Hải và Lâm Uyển Trúc la hét, liên tục lùi lại.
Bạch Oanh trong phòng lạnh lùng quan sát, chờ một lúc mới đi ra ngoài. Nàng lấy khăn tay ra, lau quần áo cho Chu Tú Hải: "Phu nhân, bà không bị thương chứ?"
Chu Tú Hải tâm phiền ý loạn, giơ tay đẩy mạnh nàng ra: "Đồ dơ bẩn, đừng chạm vào ta."
Bạch Oanh đang cúi người, chưa đứng vững, bị Chu Tú Hải đẩy mạnh, loạng choạng lùi về sau, đập người vào tường đất, cả người khuỵu xuống.
Lục Nhiễm từ trong phòng đi ra, vội vàng đến đỡ nàng: "Bạch di nương, bà không sao chứ?"
Bạch Oanh cứng người không đứng dậy nổi, đưa tay che bụng: "Đau, đau quá..." Nàng cắn môi dưới, khuôn mặt vặn vẹo, trông rất đau đớn. Nàng nắm lấy cổ tay Lục Nhiễm, ám chỉ gõ vài cái vào tay nàng. Hai người nhìn nhau, Lục Nhiễm liền hiểu ra.
"Chân đại nương, mau, mau đi mời thầy thuốc!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play