Tống Tự Thành và Vương Mộng Tương đi vào sau. Đây là hai người duy nhất thấy Tống Trì và Lục Nhiễm mà không cau mày. Nhưng vì Chu Tú Hải uy nghiêm, họ không dám hỏi han. Bạch Oanh cũng đi phía sau, chỉ liếc nhìn Lục Nhiễm rồi đi vào.
Đột nhiên có nhiều người như vậy, cái sân nhỏ trở nên chật chội. Tống Bỉnh Khiêm khoanh tay đứng, chờ Tống Trì sắp xếp chỗ ở. Chu Tú Hải sốt ruột, chỉ vào Chân đại nương: "Bà già này có biết xử sự không? Định để chúng ta đứng cả đêm à?"
Sân trong trạm dịch có bốn phòng. Lục Nhiễm và Tống Trì đã chiếm mỗi người một phòng. Chân đại nương không biết phải phân chia thế nào, đành nhờ Tống Trì: "Đại nhân, sắp xếp phòng thế nào đây?"
"Chuyển đồ trong phòng của ta sang phòng của phu nhân." Phòng của hắn rộng hơn, nên nhường cho Tống Bỉnh Khiêm và Chu Tú Hải. "Hai phòng còn lại, mỗi người một phòng." Mỗi người một phòng ở đây đương nhiên là Tống Tự Thành và vợ chồng Tống Tự Lập.
Chu Tú Hải nhìn quanh một lượt. Ý hắn là bà và Bạch Oanh sẽ ở cùng phòng với Tống Bỉnh Khiêm? Bà đường đường là chính phu nhân, vậy mà phải ở chung phòng với một tiểu thiếp?
"Ý ngươi là ta phải ngủ chung phòng với tiện tì này?"
Tống Trì nhìn Chu Tú Hải chỉ vào mình, sắc mặt lạnh lùng: "Phụ thân còn có thể ở chung phòng với Bạch di nương, sao mẫu thân lại không được? Mẫu thân đang chê phụ thân à?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT