Tống Trì còn nghĩ, ít nhất có Lục Nhiễm đi cùng, hắn có thể tránh được chút đào hoa xấu. Nhưng giờ thì hắn thấy mình sai lầm rồi. Có lẽ nàng không trêu chọc đào hoa xấu mới là điều may mắn.
Chân đại nương tưởng mình nghe nhầm. Hóa ra đây là phu nhân. Vậy sao lúc nãy lại nhờ bà giới thiệu con gái? Bà nghi hoặc nhìn Lục Nhiễm, thấy nàng ôm túi vải đi vào phòng. Con gái kinh thành ai cũng phóng khoáng vậy sao? Bà thì không được. Nếu lão già nhà bà mà dám liếc nhìn bà lão nào khác, bà sẽ vặn tai ông ta cho bằng được.
Trạm dịch đã lạnh lẽo hơn nửa năm, giờ cuối cùng cũng có dịch thừa, lại còn là một cặp đôi đẹp như thế này, Chân đại nương vui mừng khôn xiết. Khi nấu cơm, bà còn hát nghêu ngao.
Lục Nhiễm ra khỏi phòng, vào bếp phụ giúp Chân đại nương. Qua trò chuyện, nàng biết bà và Giả đại gia đã làm ở trạm dịch này được mười năm. Ban đầu là để gần con trai đang ra chiến trường, sau này con trai chết trận, họ cũng không rời đi nữa.
"Bà là Chân đại nương, ông ấy là Giả đại gia, hai người đúng là trời sinh một cặp." Tên gọi nghe cứ như đùa vậy.
"Đúng hay không thì cũng đã sống với nhau nửa đời người rồi. Mà phu nhân này, sao ngài không ở cùng phòng với đại nhân vậy?"
Lòng hiếu kỳ của phụ nữ vốn rất lớn, đặc biệt là với người lớn tuổi như Chân đại nương.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play