Thật là lười biếng, một cuộc đời bò tự do tự tại mà.
Ăn trưa xong trở về nhà ngói, Lâm Tuyết Quân mệt mỏi cả buổi sáng, ăn no căng bụng, dưỡng khí dồn hết vào tiêu hóa thức ăn, não bộ hoàn toàn trong trạng thái thiếu oxy hỗn loạn.
Khương thú y đành phải để Lâm Tuyết Quân nghỉ ngơi, bảo cô về nhà đắp chăn ngủ một giấc cho ngon.
Đến khoảng 2 giờ chiều, Khương thú y mới lại đến gõ cửa, anh đã ngủ một giấc ở nhà đại đội trưởng, giờ phút này tinh thần phấn chấn, tràn đầy khí thế học tập.
Nhưng vừa ngồi xuống, Lâm Tuyết Quân không giảng bài ngay, mà lại nằm bò ra bàn cười ha hả hỏi:
"Bác sĩ thú y Khương, ở đây mình có mua được đồ đặc biệt gì dễ không ạ? Ví dụ như bao tay cao su, ống nhỏ giọt keo... mấy thứ đó ở Cung Tiêu Xã, mấy đồng chí ở trạm thú y các anh có phải mua trước được không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT