【 Hình như trên người Lâm thú y có mùi nước tiểu chó con. 】
Nói cả buổi trưa, chẳng khác nào cãi nhau cả buổi, đầu óc quay cuồng, cổ họng cũng rát.
Trong khi mọi người tán gẫu, Lâm Tuyết Quân ít khi góp chuyện, chỉ cười hì hì nhìn đám thanh niên trí thức cười nói rôm rả. Thỉnh thoảng, cô lại ừng ực một hớp sữa bò mát họng. Mồ hôi nhễ nhại, trông cô cứ như người ta hăng say lao động thì hết mình, mà khi nghỉ ngơi hưởng thụ cũng thư thái vô cùng.
Nhờ không khí rộn ràng này, ai nấy đều quên đi mệt mỏi và đau nhức.
Khi nồi cá lớn hầm xong, Triệu Đắc Thắng gọi tất cả ra bếp, quây quần bên cái chảo gang và bếp lò mà ăn. Thế là mọi người đổi từ ghế tựa sang ghế đẩu, xúm xít quanh bếp, trông hệt như đang ngồi xổm ăn cơm, tự nhiên thấy vui lạ.
Ngô luộc, khoai lang nướng, lạc rang... bày la liệt trên bệ bếp, đều là đồ dự trữ đông từ nông trường chuyển về. Dù không tươi ngon bằng vụ thu hoạch, nhưng dù sao cũng là thổ sản từ đất đen màu mỡ nhất phương Bắc, hương thơm đậm đà, vị ngọt cũng sâu hơn. Ngửi thôi đã thấy thèm thuồng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT