Trời trong nắng ấm, ban ngày ban mặt, Lâm Tuyết Quân bị ba con bò vây quanh.
Cánh cửa nhà ngói của đại đội trưởng mở ra, bên trong mơ hồ có tiếng gà gáy.
Chồng của chủ nhiệm phụ nữ Ngạch Nhân Hoa là người Hán, bắt đầu nuôi gà từ ba năm trước, mùa đông lạnh nên sáu con gà mái và một con gà trống đều được nuôi trong nhà. Tuy rằng mùi vị không dễ chịu cho lắm, nhưng có trứng gà ăn thì lại rất thơm.
Hôm nay đại hội được tổ chức tại nhà Ngạch Nhân Hoa, trong phòng trên giường đất và dưới giường đất ngồi tám người, trừ đại đội trưởng và chủ nhiệm phụ nữ, còn có chuyên viên nông nghiệp và lâm nghiệp ở lại trạm định cư, đại diện dân chăn nuôi lớn tuổi sẽ đi trạm xuân mục, cùng với ông Trang Châu Trát Bố lão nhân, người am hiểu về thời tiết thảo nguyên và đồng cỏ (người quản lý quê hương).
Trong khái niệm của dân tộc Mông Cổ, bất kỳ nơi nào có nguồn nước và cỏ tươi tốt đều có thể gọi là "nỗ đồ khắc", tức là quê hương.
Và "nỗ đồ khắc thấm" là người phụ trách tìm kiếm trạm mục tiếp theo cho mỗi bộ tộc, ông ta thường phải có hiểu biết rất sâu rộng về toàn bộ thảo nguyên.
Đứng ở nơi cao, hít một hơi thật sâu, Nỗ Đồ Khắc Thấm đã biết chỗ nào cỏ tốt, nước lành.
Tương truyền chỉ cần che đôi mắt của Nỗ Đồ Khắc Thấm lại, đưa ông đến một nơi thật xa, tháo khăn bịt mắt ra, ông chỉ cần cảm nhận làn gió, nhiệt độ, những ngọn cỏ dại và đất dưới chân, là có thể biết đây là mảnh thảo nguyên nào, thích hợp loại gia súc gì, có thể chăn thả bao nhiêu con.
Ở đại đội 7, Nỗ Đồ Khắc Thấm chính là Trang Châu Trát Bố lão nhân.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT