Thái Sơn sập trước mặt cũng không hề biến sắc!
Lâm Tuyết Quân theo đám thanh niên đón chuyên gia thú y trở về công xã Văn Cổ, nơi cách nhà ga và trung tâm trấn Văn Cổ không xa. Xã trưởng Ngô Đại Lực đích thân dẫn người ra đón.
Vừa nhìn thấy Lâm Tuyết Quân, Ngô Đại Lực chớp mắt, ngẩn người vài giây.
Bắt tay xong, đoàn người đi về phía trạm, Ngô Đại Lực lặng lẽ hỏi rõ ngọn ngành, lúc này mới quay lại bên cạnh Lâm Tuyết Quân dò hỏi liệu một mình cô có xoay sở được không, hơn nữa nhìn cô dường như cũng không mang theo thuốc men gì cả.
"Tôi đến xem tình hình trước, xác định xong các anh báo cáo lên trên, rồi trên đó sẽ có những sắp xếp tiếp theo." Lâm Tuyết Quân nói rồi móc đồng hồ quả quýt ra xem, nhíu mày nói vội: "Bò bệnh ở đâu? Chúng ta không cần nói nhiều, đi xem bò trước đã."
Cô biết mình một thân một mình tiến vào một môi trường hoàn toàn xa lạ, công việc có lẽ sẽ không dễ dàng thuận lợi. Để nhanh chóng đẩy nhanh tiến độ công việc, cô cố ý tỏ ra mạnh mẽ, thu lại nụ cười thường trực, giữ vẻ mặt lạnh lùng, làm ra vẻ khó gần:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT