Khi Lâm Tuyết Quân trở lại nơi ở, một vài thanh niên trí thức khác cũng đã về. Những tấm câu đối xuân trên nhà của mọi người đã được những người chăn nuôi giúp dán lên. Chỉ cần quét dọn, sửa sang lại một chút là cuộc sống hằng ngày lại trở về bình thường.
Đội trưởng thông cảm cho chặng đường vất vả của mọi người, nên cho tất cả được nghỉ ngơi vài ngày rồi mới bắt đầu làm việc.
Lâm Tuyết Quân vốn tính tình không quen ngồi yên, hết kiểm tra đến đàn dê, đàn bò, hươu nai trong trại, lại tất tả chạy sang đại thực đường xem xét con lợn nái mới mổ cách đây chưa lâu, dự kiến cuối tuần sẽ hồi phục.
"Khá lắm!" Lâm Tuyết Quân vỗ nhẹ vào lưng con lợn, quay sang Ngạch Nhật Đôn giơ ngón tay cái lên, khen ngợi: "Chăm sóc tốt đấy."
"Đoái công chuộc tội mà." Ngạch Nhật Đôn cười hề hề gãi gãi đầu.
Đại đội trưởng gạt tay anh ta xuống, "‘Đoái công chuộc tội’ là đồng chí Lâm nói, tự cậu nói được à?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT