Trên Mạc Nữ Vương Hào, Monica lúc này cũng lộ vẻ mệt mỏi, cô nhìn ra màn đêm quỷ dị bên ngoài nói:
"Trốn còn không kịp, lại còn muốn đi tìm?"
"Vậy nói như vậy, chúng ta chỉ có thể bị kẹt chết ở đây sao?" Sử Địch Nguyên giọng nói nặng nề.
Bên phía Vô Hạn Hào, không khí trong toa xe cũng có chút trầm mặc. Một đám người cốt cán, người ngồi người đứng, lúc này đều không nghĩ ra được cách nào.
"Mọi người đừng nóng vội."
Lâm Hiện lúc này cầm lấy máy liên lạc, thấp giọng nói:
"Tình huống tồi tệ hơn bây giờ chúng ta cũng vừa trải qua rồi, có tệ hơn nữa cũng không đến nỗi nào. Cho nên mọi người nóng ruột cũng vô ích. Ở trong Tinh Uyên, sống thêm được một phút cũng là lời. Chỉ cần người chưa chết hết, đạn chưa bắn hết, thì luôn có cách. Vì vậy, việc cấp bách bây giờ là các xa đội hãy dọn dẹp xong tàn cuộc, sắp xếp lại đạn dược vũ khí. Nếu lũ quái vật kia không đến gây sự với chúng ta, vậy chúng ta cũng nghỉ ngơi một chút, giữ gìn thể lực. Đó cũng là một sách lược."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT