“Thôi không nói chuyện này nữa,” Tiết Đại Lang ngẩng mặt lên, đổi chủ đề sang chuyện khác: “Cô cô, mấy tháng trước con có gặp một nhóm người, họ tự xưng là trốn từ Bắc Vân Thành ra, con còn mời họ đến nhà mình chơi nữa. Con biết đó chỉ là khách sáo bề ngoài thôi, họ chắc chắn sẽ không đến. Nhưng con thấy họ hiểu biết về chuyện bên ngoài rõ hơn con, nếu có cơ hội con vẫn muốn kết bạn với họ.”
Không ngờ Đại Lang còn có giao thiệp với Trần Vãn Trì và những người khác: “Cũng được, thêm một bằng hữu là thêm một con đường.”
“Con cũng nghĩ vậy.”
Tiết Đại Lang lại kể lể liên tục những điều mắt thấy tai nghe khác, mãi đến khi chiều gần tàn, hắn mới cáo biệt gia đình, chuẩn bị rời khỏi chân núi Ngọc Côn Sơn.
Trước khi hắn đi, Lâm Nam Âm đã giao cho hắn những vũ khí tốt nhất và đan dược, dặn hắn tu luyện thật tốt, cố gắng đừng để người mà hắn muốn bảo vệ tiếp theo trở thành Trương Sơn.
“Con sẽ làm được.” Tiết Đại Lang vốn định xoa đầu muội muội, nhưng cuối cùng phát hiện muội muội đã không còn là đứa trẻ con nữa, hắn liền chuyển sang xoa đầu Phùng Trường Lạc, rồi rời khỏi nhà.
Trong sân, tất cả mọi người đều đang tu luyện, Phùng Trường Lạc một mình trở nên cô đơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT