Mấy năm trước tuy chỉ thoáng thấy một lần, nhưng lúc này Lâm Nam Âm vẫn nhận ra linh dược này—chính là thủ phạm mà Đan Hữu Vi năm đó đã mang vào Đạo Cung.
“Đan Hữu Vi có chút tà tính.” Yến Khê nói, “Hắn đến Đông Lạc Thành sau, ta đi xem hắn thì không hiểu sao cây Huyễn Kim Thảo này lại rơi vào tay ta, sau đó ta lại phát hiện ra kho báu của Đông Lạc Thành, khi dọn kho báu lại tìm thấy một số manh mối di tích kho tàng của tông môn khác… Tóm lại, ta chuẩn bị rời Nam Linh Châu, ta sẽ mang hắn đi cùng.”
“…” Nghe Yến Khê nói vậy, Lâm Nam Âm có cảm giác như khí vận của Đan Hữu Vi đều rơi vào đầu Yến Khê.
Nếu hồn khế chủ tớ ngay cả khí vận cũng có thể chuyển dời, vậy Đan Hữu Vi chẳng phải trở thành một con chuột tìm kho báu sao?
Nhưng không sao cả, chỉ cần Yến Khê có thể chế ngự được Đan Hữu Vi là được.
Nhìn từ cách hành xử của Yến Khê trong quá khứ, người này cũng không phải là hạng thiện lương gì, có lẽ rơi vào tay hắn chính là số mệnh của Đan Hữu Vi.
“Đại sư huynh ngươi muốn đi sao?” Vân Nhàn mặt lộ vẻ không nỡ, nhưng thần sắc lại không hề tỏ ra bất ngờ, xem ra nàng cũng đã sớm chuẩn bị tâm lý, chỉ là đến lúc chia ly vẫn sẽ có chút lưu luyến.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT