Ninh Việt tức giận đá anh ta: “Tôi thiên vị chỗ nào?”
Hồ Đông rút mấy trang trong biên bản đẩy cho anh xem: “Anh cũng nói là bàng quan, Phạm Tiểu Khang chỉ nói những cơn ác mộng của cậu ta với con gấu bông, lúc đó xưởng trưởng Phạm cũng từng nói bảo Phạm Đại Châu đi chết đi, tóm lại Đội trưởng Ninh, tôi thấy chuyện này Phạm Tiểu Khang không phải là nguyên nhân chính.”
Hứa Thiên không nói gì, cô không phải là cảnh sát hình sự, chưa từng phân tích vụ án, nhưng trực giác của cô mách bảo cô, Phạm Tiểu Khang còn giấu giếm, cậu ta vẫn luôn sắp xếp mọi chuyện, mượn thân phận tên ngốc của mình để ảnh hưởng Phạm Đại Châu.
Giờ lại tiếp tục giả đáng thương, rõ ràng là cậu ta đã thành công rồi, Hồ Đông và Tiểu Tạ lại thấy cậu ta đáng thương, chỉ là một con rối bị lợi dụng, bị sai khiến, là nạn nhân.
Còn Tiểu Liêu thấy cãi nhau thì sợ bị vạ lây, đã xách bình nước nóng chạy mất.
Nếu không thì hai chọi hai, còn có người làm trọng tài.
Ninh Việt nói: “Trong mắt Phạm Đại Châu, Phạm Tiểu Khang là nô lệ để anh ta nhào nặn tùy ý, anh ta không đề phòng Phạm Tiểu Khang, nên mới dễ dàng bị xúi giục. Nhưng muốn kết tội thì quả thật không dễ, lão Hồ nói đúng, không có chứng cứ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play