Hồ Đông hỏi: “Sau đó thì sao? Giang Nhị Khuê lại tại sao chết đuối ở công viên Lục Doanh?”
“Phạm Đại Châu nói chỗ phi tang đó có thể bị lộ, anh ta tìm được cách tốt hơn, liền phái tên ngốc đó đi vớt hết ba bộ hài cốt đó lên, còn dặn dò tôi, đợi tên này làm xong thì đẩy người đó xuống tạo thành tai nạn.”
“Đẩy đi đâu? Xuống sông à? Giang Nhị Khuê là người thân của nhà hàng xóm các người, nếu phát hiện anh ta chết đuối dưới sông, vẫn có khả năng tra ra các người đấy. Đằng nào các người cũng định thủ tiêu chứng cứ, sao lại đẩy người xuống sông?”
“Không phải xuống sông, mà là vào máy nghiền. Phạm Đại Châu dùng danh nghĩa người thân mở một xưởng thức ăn gia súc ở ngoại ô, mua một cái máy lớn, chính là để nghiền nát hết xương cốt, từ đó không để lại chứng cứ gì. Giang Nhị Khuê phát hiện ra Mễ Phượng Tiên bị trói gô, Phạm Đại Châu chắc chắn phải giết người diệt khẩu. Anh ta biết Giang Nhị Khuê biết bơi, liền muốn lợi dụng tên đó vớt xương lên, mang đến xưởng thức ăn gia súc nghiền nát, sau đó bảo tôi đẩy Giang Nhị Khuê vào máy nghiền giết chết luôn. Lúc đó tôi sợ lắm, không dám đi. Nhưng anh ta nói anh ta không rảnh, cứ bắt tôi phải đi, tôi biết anh ta sợ bị cảnh sát bắt, muốn tôi làm kẻ chết thay.”
Phạm Tiểu Khang thở dài: “Ai ngờ Giang Nhị Khuê khoe khoang bơi giỏi, hóa ra chỉ là loại nửa vời, còn chưa vớt xong thì bị chuột rút, chết đuối dưới sông. Nhưng tôi không dám nói thật với Phạm Đại Châu, sợ anh ta giết tôi, anh ta hỏi tôi làm xong chưa, tôi nói làm xong rồi. Đến khi anh ta nghe nói ở công viên Lục Doanh phát hiện xác chết, mới biết tôi làm hỏng chuyện.”
Ninh Việt đẩy cửa bước vào: “Nghe có vẻ hợp lý đấy, vậy còn Mễ Phượng Tiên thì sao? Bụng cô ta rốt cuộc là ai mổ? Tại sao lại ném đến thôn Tiểu Trang?”
“Là Phạm Đại Châu đấy, những lời tôi nói trước đây đều là anh ta dạy tôi, muốn tôi nhận tội thay! Tôi đoán Mễ Phượng Tiên khiến anh ta nhớ đến Tiểu Kiều. Sau khi bị Giang Nhị Khuê phát hiện, anh ta lập tức chuyển Mễ Phượng Tiên đến hẻm Tà, tôi thấy anh ta đứng ngẩn người nhìn cái bụng của cô ta, sau đó không biết nghĩ gì lại mổ bụng tìm con. Vì không tìm thấy, anh ta rất tức giận, liền may con gấu nhỏ của tôi vào! Đôi khi anh ta nóng nảy dễ cáu, làm xong lại hối hận, nói cảnh sát đang điều tra cái chết của Giang Nhị Khuê, liền bảo tôi mang xác đi hủy ở xưởng thức ăn gia súc, còn nói lần này mà tôi làm không xong, anh ta sẽ giết tôi. Tôi... Tôi, lúc đó trời tối, xe ba gác lại đột nhiên hỏng, tôi sợ quá, liền vứt cô ta ở sông thôn Tiểu Trang, thực ra xưởng thức ăn gia súc cũng không xa đó.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT