Phạm Tiểu Khang cố chấp đính chính: “Không phải chúng tôi, người là Phạm Đại Châu giết, cũng là anh ta phi tang. Anh ta muốn mang tôi theo, để tôi đánh lạc hướng, tôi không có cách nào, tôi phải sống, tôi không muốn bị anh ta phân xác như Tiểu Điền.”
Ninh Việt không tỏ thái độ, hỏi cặn kẽ về thời gian Tiểu Điền bị lừa, bị giam cầm và thời gian bị giết hại phi tang, rồi mới nói: “Nói tiếp đi, người thứ hai là ai?”
“Người thứ hai là anh ta lừa từ nhà ga, anh ta nói người đến thành phố chúng ta làm việc không nhiều, nhưng người trung chuyển đến các thành phố lớn thì không ít, anh ta gọi cô gái đó là Tiểu Kiều, mang về nhốt thẳng xuống hầm. Sau này bụng Tiểu Kiều lớn lên, không thể ra khỏi hầm được nữa, anh ta lại bắt đầu tìm kiếm người khác.”
Hứa Thiên nhíu mày, còn có những nạn nhân khác nữa sao?
“Người này mới mười bốn tuổi, là cãi nhau với gia đình rồi bỏ nhà đi, gia cảnh nhà cô bé có vẻ cũng khá giả, ăn mặc sạch sẽ, lớn lên cũng xinh xắn! Trong túi cô bé có hơn năm mươi đồng, trong cặp sách không có sách vở, toàn là tiểu thuyết ngôn tình và vòng tay tự đan, còn có mấy tấm ảnh, đúng là một đứa trẻ không muốn đi học.”
Ánh mắt Ninh Việt ngưng trọng, giống như nhớ ra điều gì đó.
Hứa Thiên nghe thấy tuổi của đứa trẻ này, hận không thể lóc thịt Phạm Đại Châu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT