Ninh Việt: “Cậu nói xưởng trưởng Phạm và vợ là Phạm Đại Châu giết?”
“Đúng vậy, anh ta tưởng tôi không biết, nhưng làm sao tôi có thể không biết chứ? Từ khi đầu óc tôi tốt lên, thính giác giống như cũng tốt hơn trước rất nhiều, tôi phân biệt được tiếng bước chân của ba người nhà họ Phạm, thậm chí có thể từ tiếng bước chân của họ phán đoán tâm trạng của họ như thế nào. Mỗi khi Phạm Đại Châu đến, tôi đều có thể đoán được lần này chỉ đơn giản là ăn đòn, hay là phải làm thính giả của anh ta, nghe anh ta chửi bới.”
Hứa Thiên khẽ thở dài trong lòng, nghĩ đến cậu thiếu niên mười sáu tuổi co ro trong căn phòng tối nhỏ hẹp lắng nghe tiếng bước chân của người nhà họ Phạm, khi kẻ hành hạ từng bước một tiến về phía cậu, cậu sẽ có tâm trạng như thế nào?
Ninh Việt nói không sai, trong hoàn cảnh như vậy, nếu Phạm Tiểu Khang không muốn thuận theo, thì chỉ có thể biến thành ác quỷ giống như Phạm Đại Châu, nhưng con ác quỷ này là do nhà họ Phạm tạo ra, đặc biệt là xưởng trưởng Phạm và Phạm Đại Châu, có công lao không nhỏ.
Phạm Tiểu Khang giống như vẫn còn chút tình cảm với vợ chồng nhà họ Phạm, cậu ta nói: “Tuy họ đối xử không tốt với tôi, nhưng ít nhất cho tôi miếng cơm ăn, đôi khi tôi sẽ tưởng tượng mẹ anh ta là mẹ tôi, bà ấy sẽ lấy cho tôi tập tranh, tuy tôi không biết chữ, nhưng chỉ cần xem tranh thôi cũng rất vui rồi. Họ chết, tôi thật sự rất buồn, cũng rất sợ hãi, tôi sợ người tiếp theo sẽ là tôi.”
Ninh Việt đặt bút xuống: “Vợ chồng xưởng trưởng Phạm rốt cuộc đã chết như thế nào? Cậu có bằng chứng nào chứng minh là Phạm Đại Châu giết không?”
“Ngộ độc khí than, nhưng ống khói vừa mới sửa xong, không thể bị ngộ độc được, không phải anh ta thì là ai? Trước đó anh ta đã ghét ba mẹ Phạm luôn quản anh ta, lớn tiếng tuyên bố muốn giết hết bọn họ. Nhưng dù tôi biết cũng không dám nói với người khác, dù sao mọi người đều cảm thấy anh ta là một người con hiếu thảo, ai sẽ nghi ngờ anh ta chứ? Hơn nữa tôi sợ tôi cũng không sống nổi, chỉ có thể cố gắng nịnh bợ anh ta, anh ta nói gì tôi cũng ngoan ngoãn làm theo, dù là những chuyện xấu xa khiến tôi ghê tởm buồn nôn, tôi đều phải làm, bởi vì tôi chỉ muốn sống thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play