Hứa Thiên cạn lời, thím Ngô bụng dạ không xấu, chỉ là cái miệng này không bao giờ ngơi nghỉ, hơn nữa cái gì cũng có thể nói sai đi được.
Cô không nhìn về phía nhà mình, cũng biết mẹ Hà Quế Hoa sắp ra rồi, chắc là sắp cãi nhau đến nơi.
Hứa Thiên vội nói: “Thím Ngô, cái gì mà nhặt xác? Pháp y là cảnh sát, là người phá án! Cháu nói thím Ngô này, thím đừng có mà hỏi lung tung nữa, bây giờ chúng cháu đang tìm nghi phạm, nghe nói hung thủ giết người đều sẽ đi khắp nơi hỏi han về tiến triển phá án, còn tìm cách tiếp cận nhân viên phá án nữa, thím nói thím chạy đến trước cửa nhà cháu chờ cháu, hỏi cháu về chuyện vụ án, chuyện này phải nói thế nào đây.”
Thím Ngô giật mình: “Xem cháu nói kìa, sao lại giống mẹ cháu thế? Còn học được cách dọa người nữa à? Thím chỉ là tò mò hỏi thôi, sao lại thành nghi... Nghi phạm gì chứ? Người như thím làm sao giết người được? Thím giết gà còn không dám, con gà hầm chiều nay vẫn là chú cháu làm thịt đấy.”
Lúc này Hà Quế Hoa đeo tạp dề, tay cầm cọng hành chạy ra: “Thím Ngô, tôi bảo bà rồi, chuyện của Cục cảnh sát bà đừng có mà hỏi han, người nhà chúng tôi còn không dám hỏi, Cục cảnh sát toàn phá án lớn, bà tưởng là đồn cảnh sát đầu ngõ à?”
Nhà bên cạnh cũng đang nấu cơm, một thanh niên xách xô từ bếp ra: “Thiên Thiên, bây giờ là cảnh sát à?”
"Đúng vậy, làm pháp y ở phòng pháp y của Cục cảnh sát." Hứa Thiên không cảm thấy làm pháp y có gì không tốt.
Thanh niên kia tên là Hà Tuấn Kiệt, nhận công việc từ mẹ mình, cũng làm việc trong xưởng, lúc này cười gật đầu: “Pháp y tốt đấy, nhàn nhã nhỉ.”
Hứa Thiên nhất thời không biết phải trả lời như thế nào, không có án thì nhàn nhã thật, bây giờ có án, hình như cũng nhàn nhã hơn bên đội hình sự một chút.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT