Đội phó Tôn vừa nghe lập tức gật đầu: “Đúng vậy, chúng tôi vừa rồi trên đường nhìn thấy anh, anh ung dung lắm đấy, lúc lên lầu cũng chỉ nói là muốn cùng tụ tập, nếu thật sự trong lòng ngay thẳng, tại sao không nói với chúng tôi Hứa Thiên là đến tìm anh thôi miên?”
Cao Huân không thể giải thích, lại nổi giận: “Được thôi, tôi biết bây giờ nói gì cũng vô ích, các anh đã có thành kiến trước rồi. Nếu không cũng không thể giữ tôi ở phân cục một ngày một đêm.”
Hứa Thiên mất kiên nhẫn nói: "Không ai muốn nhằm vào anh, là do anh tự mình chuốc lấy, quá tin tưởng vào "thuật thôi miên" của mình!"
Cô vừa nói vừa đưa tay về phía Ninh Việt, Ninh Việt ngẩn người một lúc mới phản ứng lại, lập tức đưa còng tay qua.
Cao Huân thấy cô muốn còng mình, giận dữ nói: “Tôi sẽ đi với các người, nhưng...”
Anh ta còn chưa nói xong một câu, đã bị Hứa Thiên túm lấy cánh tay phải ấn vào tường, cô vừa đeo còng tay cho anh ta vừa nói: “Giáo sư Cao, trước đây là quá khách sáo với anh, mới khiến anh cảm thấy mình có thể muốn làm gì thì làm! Đừng cho rằng anh chỉ động miệng, không làm gì cả, là có thể thoát khỏi tội lỗi!”
Cao Huân bị Hứa Thiên đẩy cho đầu đập vào tường, muốn giãy giụa, lại phát hiện Hứa Thiên là một cô gái, sức lực lại không nhỏ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT