Hứa Thiên còn muốn hỏi gì nữa, cô giáo Tiêu đột nhiên nổi giận: “Tôi nên đẩy cô xuống, đúng vậy, tôi nên cùng cô nhảy xuống, tôi đã có ý định tự sát rồi, tại sao lại không dám cùng cô xuống?”
“Đúng vậy, tại sao nhỉ? Có phải trình tự giết tôi trước, rồi tự sát sau là do người khác cấy vào đầu bà không? Cao Huân từ Dự Bắc trở về, bà có gặp anh ta, đúng không?”
Cô giáo Tiêu đã không nghe lọt tai điều gì nữa rồi, miệng lẩm bẩm, cứ luôn hối hận vì đã không cùng Hứa Thiên đồng quy vu tận.
Hứa Thiên sợ thật sự làm bà ta phát điên, đành phải rời đi trước.
Sáng sớm hôm sau, Ninh Việt gọi Hứa Thiên đến nhà ăn của nhà khách ăn cơm: “Tôi đã nói với giáo sư Ưng rồi, hôm nay liên hệ với bộ ngoại giao, để họ kiểm tra xem Cao Huân có đăng bài viết nào trên tạp chí nước ngoài không.”
Hứa Thiên đặt cái bánh bao ăn dở xuống, gật đầu nói: “Ừm, tôi đoán anh ta chắc chắn đăng ở quốc gia mà anh ta du học, chúng ta còn có thể kiểm tra thư từ quốc tế và quan hệ ở nước ngoài của anh ta, anh ta muốn gửi bài chỉ có thể dùng hình thức gửi thư, trừ khi có người đi đi về về giúp anh ta mang ra nước ngoài để đăng. Thư từ quốc tế tốc độ chậm, kiểm duyệt nghiêm ngặt, chắc chắn sẽ để lại dấu vết.”
“Được, cứ giao cho tôi, em ở lại phân cục cùng Đội phó Tôn cùng nhau sắp xếp lại lời khai của cô giáo Tiêu và Lý Mỹ Nguyệt. Dù thế nào đi nữa, Cao Huân phải trả giá, không thể để anh ta lợi dụng chức vụ để làm bậy nữa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT