Giọng bà ta nghe có vẻ rất yếu ớt, giáo sư Ưng kiên nhẫn hỏi: “Phát bệnh? Cô có bệnh gì?”
“Rối loạn lưỡng cực và trầm cảm, rất nghiêm trọng.”
Hứa Thiên ở bên ngoài nghe mà cạn lời, cô hỏi Ninh Việt: “Hai bệnh này có thể cùng mắc không?”
Ninh Việt cười khổ: “Xem giáo sư Ưng nói thế nào thôi, nhưng tôi thấy cô giáo Tiêu giả điên có kinh nghiệm đấy, có lẽ không phải lần đầu.”
Trong phòng thẩm vấn, giáo sư Ưng vẫn rất ôn hòa: “Ai chẩn đoán bệnh cho cô? Cô có thể nói chuyện với tôi không? Bây giờ cô lo lắng nhất về chuyện gì?”
Cô giáo Tiêu giống như không ngóc đầu lên được, thở dài nói: “Anh thấy sao? Vô duyên vô cớ tôi bị họ bắt đến đây, còn không thả tôi đi. Nữ pháp y họ Hứa kia là học sinh của tôi, cô ta vu khống tôi giết một học sinh khác, nhưng học sinh kia rõ ràng là tự tử! Tôi không dám tưởng tượng chuyện này truyền đến trường, mọi người sẽ bàn tán về tôi thế nào.”
“Vô duyên vô cớ? Tôi nghe nói cô định đẩy pháp y Hứa xuống lầu, có nhân chứng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play