Khang Tuấn bị tẩy não đến mức này chắc chắn có trách nhiệm của cậu ta, nhưng thái độ ngang ngược lại vô tội của Thẩm Nhu khiến người ta vô cùng phản cảm.
Điều khiến người ta không ngờ hơn là ba mẹ Thẩm Nhu lại bỏ chạy, hoàn toàn không đợi được đến khi Thẩm Nhu ra tòa, có lẽ đối với họ mà nói, cái nhìn của hàng xóm người thân, còn quan trọng hơn cả con mình.
Thẩm Nhu nói mắt của nạn nhân đã ném xuống hồ Tiểu Đông, nhưng lặn lội hai ngày cũng không tìm thấy, có lẽ đã bị cá tôm ăn hết, chỉ có thể bỏ qua.
Vì vụ án này liên quan đến nhà thơ có chút danh tiếng, nên rất nhiều người quan tâm, câu lạc bộ thơ Mắt Đen cũng giải tán triệt để, trào lưu thơ ca ở thành phố Dự Bắc giống như cũng không còn nhiệt huyết như vậy nữa.
Tuy ba bài thơ của Thẩm Nhu được đăng lên nhật báo, cũng không có danh tiếng gì, giống như ném vào biển lớn, mọi người chỉ nhớ cô ta là kẻ sát nhân, không ai coi cô ta là nhà thơ!
Thành Thủy Anh không chỉ phi tang xác đơn giản như vậy, còn tham gia giết người, không kịp thời báo cảnh sát, nhất thời cũng không ra tù được.
Hứa Thiên hỏi Tiểu Liêu: “Con gái của chị ta Khang Thụy đâu? Đưa đi đâu rồi? Có người thân nào chịu nuôi không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play