Chu Châu nói xong liền muốn đi.
Tiểu Lý muốn cản cậu ta lại nhưng lại sợ xảy ra xung đột.
Hứa Thiên đứng ở bên chân người chết, vén tấm vải liệm lên, ồ một tiếng: “Cái này lại là cái gì? Anh Chu, rốt cuộc anh đã dẫn ai đến?”
Chu Châu giật mình, vội đi tới xem: “Lại rơi cái gì rồi?”
Hứa Thiên không cảm xúc nói: “Tôi không nói rơi cái gì cả, tôi là nói có vết ban xác rồi!”
Chu Châu biết bị cô lừa rồi, nghẹn mặt lại vừa muốn biện giải, Hứa Thiên nghiêm mặt nói: “Anh Chu, xin lỗi, anh không được đi, chuyện này chúng tôi không xử lý được, tôi phải báo cảnh sát.”
“Báo cảnh sát gì chứ? Tiểu Hứa, chúng ta cũng xem như bạn bè đi, hôm qua tôi vừa nhìn thấy cô đã thấy hai người mình có duyên rồi.”
Cậu ta bắt đầu làm quen, Hứa Thiên không để ý đến cậu ta, cản cậu ta không cho đi, lại bảo Tiểu Lý gọi điện thoại cho Ninh Việt.
Chu Châu lập tức thay đổi sắc mặt: “Cho dù tôi có dẫn người đến thì có sao, bạn bè nghe nói hiếu kỳ thôi, nhìn một cái thì sao?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT