“Đi thôi, đưa chị đến bệnh viện.”
Hồ Đông muốn đỡ người dậy, Thành Thủy Anh lau miệng, khóc đến xé lòng: “Các người không cần điều tra nữa, người là tôi giết, được chưa! Tôi thấy anh ta ngứa mắt, người trong câu lạc bộ thơ phần lớn đều là thanh niên trẻ tuổi, một người ăn no cả nhà không đói, còn anh ta thì sao, trong nhà trên có già dưới có trẻ, mà ngày nào cũng không ra gì, hết viết thơ rồi lại gửi bài. Tôi nói anh ta mấy câu, anh ta còn không thích nghe, hai chúng tôi cãi nhau mấy câu, rồi lại đánh nhau, ba chồng tôi chính là người chứng kiến, ông ấy nhìn thấy tôi giết người đó! Không tin thì các người đi hỏi ông ấy đi.”
Thành Thủy Anh chật vật nằm bên cạnh đống nôn mửa của mình mà thừa nhận tội ác, Hứa Thiên lại đột nhiên cảm thấy kỳ lạ.
Hồ Đông hỏi chị ta: “Vứt xác ở đâu? Có đồng phạm không?”
“Không có, toàn bộ đều là một mình tôi làm! Thằng lớn nhà tôi ở nội trú, đứa út lại còn nhỏ quá, ba chồng lại bán thân bất toại, không liên quan gì đến họ cả!”
Hứa Thiên nhíu mày: “Vì sao chị lại tự tử? Còn dùng cả hai cách khiến mình mất mạng, vừa uống thuốc vừa nhảy lầu!”
“Tôi sợ sớm muộn gì các người cũng sẽ điều tra ra, đến lúc đó hai đứa con tôi sẽ nghĩ về tôi như thế nào đây? Mẹ giết ba, bạn học của Thụy Thụy chắc chắn sẽ cười nhạo nó, tôi nghĩ là chết quách cho xong. Tôi chết đi các người sẽ không thể điều tra tiếp nữa, tôi cũng không cần phải đối mặt với các con nữa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play