Hứa Thiên cầm lấy dụng cụ đã chuẩn bị sẵn: “Chúng ta phải giúp anh ta tiêu sưng, cố gắng phục hồi lại dung mạo của anh ta, tôi chỉ dụng cụ nào thì anh đưa cho tôi dụng cụ đó, bình đựng chất thải đầy rồi, thì đổi bình khác. Muốn nôn thì đặt đồ xuống rồi đi nôn, không mất mặt.”
Tiểu Lý hít sâu một hơi: “Hiểu rồi, bắt đầu đi.”
Hai người vừa chuẩn bị xong, Chu Châu đột nhiên lại đẩy cửa đi vào, cậu ta cười hì hì, giống như người mặt lạnh vừa rồi không phải là cậu ta vậy.
“Pháp y Hứa, có cần chụp ảnh không?”
Hứa Thiên có chút bất ngờ, vừa rồi người tên Chu Châu này còn có vẻ mặt kênh kiệu, thay đổi cũng nhanh quá, chẳng lẽ là bị lãnh đạo phê bình rồi?
Ngoại trừ khả năng này, cô cũng không nghĩ ra nguyên nhân nào khác, trừ khi cậu ta bị đa nhân cách.
Hứa Thiên không trả lời rõ ràng, chỉ nói: “Nếu anh bận thì chúng tôi xoay sở được.”
"Không bận, không bận!" Chu Châu vừa nói vừa xáp lại, tay chân vụng về muốn đi vén tấm vải liệm.
Hứa Thiên muốn phục hồi lại khuôn mặt, chỉ vén phía trên thôi, thấy cậu ta như vậy, không khỏi nhíu mày: “Không cần vén phía dưới.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT