Đội trưởng Uông tức giận bật cười: “Trương Dũng, anh vậy mà còn không nhận tội, vẫn còn đổ lỗi cho người khác?”
Trương Dũng hừ một tiếng: “Tôi có gì sai? Nếu không phải ba mẹ tôi quản quá chặt, tiền người khác biếu cũng đủ tôi tiêu rồi, tôi còn cần phải làm cái việc mất giá này sao? Bọn họ còn để tôi lấy một con xấu xí, nếu không phải bọn họ, làm sao tôi có thể rơi vào tình cảnh này. Nếu Lão Tào kia lanh lợi hơn chút nữa, chúng tôi có thể làm chuyện này kín kẽ hơn, công việc này còn có thể làm thêm mười năm nữa. Nếu Lý Huy không cứu con vợ xấu xí kia của anh ta, chúng tôi cũng không thể bị các người chú ý, mẹ kiếp, toàn lũ vô dụng.”
Ninh Việt và Đội trưởng Uông đều ngớ người, đây là loại cực phẩm gì vậy?
Hứa Thiên từ trong gian nhà phụ tìm thấy một cái balo, bên trong ngoài mấy bộ quần áo thay giặt đều là tiền, ngăn bên hông đựng chứng minh thư giả, điểm đáng chú ý là họ trên chứng minh thư giả lại là họ của ba ruột Trương Dũng.
Lúc cô xách đồ ra ngoài vừa lúc nghe thấy lời của anh ta, lập tức dở khóc dở cười, Hứa Thiên tuy khinh bỉ đôi vợ chồng đưa con cho người khác rồi lại hút máu này, nhưng vẫn cảm thấy nên cho Trương Dũng chút đả kích, cô cười nói: “Trương Dũng, ba mẹ nuôi có lỗi với anh, ba mẹ ruột cũng có lỗi với anh, có khi nào là vì anh giống như rác rưởi, hoàn toàn không đáng để họ đối tốt với anh không?”
Câu nói này ngay lập tức đâm trúng điểm yếu của Trương Dũng, anh ta kêu oai oái nhào về phía Hứa Thiên: “Mẹ kiếp, loại đàn bà con gái như cô tôi chơi nhiều rồi, các người mới như rác rưởi, các người mới không đáng để tôi đối tốt với các người!”
Hứa Thiên biết anh ta chỉ là giận quá mất khôn, không hề tức giận: “Ồ? Đến cả việc chơi gái anh cũng phải dựa vào lừa gạt, giam cầm, sao dám huênh hoang nói ra lời này?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT