Hách Văn Tĩnh nghĩ đến gì đó, lại ôm mặt khóc: “Tôi... Tôi ngại nói, thật ra những người nhảy xuống xe không phải là bị bắt cóc, mà là những cô gái đã được huấn luyện, còn có một đám người của Lý Huy nữa.”
Hứa Thiên ngây người: “Cái gì mà cô gái được huấn luyện? Huấn luyện cái gì? Ăn trộm sao?”
"Không chỉ vậy, bọn họ chơi trò "cuốn gói ra đi" trên xe lửa, có những người đi công tác mang theo rất nhiều tiền, bọn họ sẽ phái một cô gái xinh đẹp ra quyến rũ, khiến đối phương mất cảnh giác, rồi trộm tiền của họ. Nếu người đó cứ giữ khư khư tiền bên mình, thì cho cô gái dụ dỗ vào nhà vệ sinh, trực tiếp đánh ngất rồi cướp tiền rồi nhảy xuống xe!"
Trong mắt Hách Văn Tĩnh toàn là sự chế nhạo: “Có những người đi cùng người nhà hoặc đồng nghiệp, bọn họ dù mất tiền cũng ngại nói là bị cô gái quyến rũ vào nhà vệ sinh, thậm chí còn ngại nói là mình vì mải ngắm gái đẹp mà không trông coi được túi. Cho dù họ nói với cảnh sát trên tàu là bị mất tiền, thì cũng toàn là nói dối, hơn nữa mấy cô gái đó đợi có tiền trong tay là nhảy xuống xe rồi, cho nên vẫn chưa bị bắt được.”
Hứa Thiên luôn cảm thấy việc bọn họ dùng cách nhảy xe để vận chuyển người là không đúng, bởi vì cô đã từng nhảy xe, xe lửa dù chậm đến đâu cũng có rủi ro, huống chi là ném một người bị bắt cóc còn sống nhăn xuống, mà lại không bị phát hiện.
“Thì ra là vậy, ý này là ai nghĩ ra? Đội trưởng Tào hay là Lý Huy?”
“Tôi không biết, dù sao cũng là Lý Huy nói với tôi, đôi khi anh ta cũng sẽ mang tôi lên xe, giúp đánh lạc hướng sự chú ý.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play