Hứa Thiên nói: “Cục phó Thạch, tôi muốn thẩm vấn lại Lý Huy, thứ mà Đội trưởng Tào lấy đi chắc chắn Lý Huy biết. Nếu là tiền, Lý Huy chắc chắn không cam lòng.”
Cục phó Thạch sảng khoái gật đầu: “Phòng thẩm vấn đã chuẩn bị xong rồi, không chỉ Lý Huy, Lữ Minh cũng giao cho các cậu thẩm vấn. Lệnh truy nã đã in xong, tôi sẽ lập tức phát xuống, còn phải liên lạc với người nhà Tào Vĩnh và Lữ Minh, xem Tào Vĩnh có liên lạc với người nhà không, rồi tra xem họ có thu nhập bất hợp pháp hay có dấu hiệu đáng ngờ không.”
Lý Huy nghe Ninh Việt nói Đội trưởng Tào đã đến lều canh dưa, còn nghi là lấy đi thứ gì đó dưới lều, sắc mặt lập tức khó coi, nhưng anh ta vẫn không thừa nhận có quan hệ với Đội trưởng Tào, chỉ cười lạnh nói: “Người của Cục cảnh sát các anh có vấn đề, tại sao lại đến hỏi tôi, tôi làm sao biết anh ta lấy cái gì? Chẳng lẽ là ăn trộm dưa nhà tôi?”
Hứa Thiên trừng mắt nhìn anh ta: “Ruộng dưa nhà anh còn dưa sao? Lý Huy, anh làm áo gấm cho người ta, còn mình thì vào tù, nhìn người ta mang tiền của anh bỏ trốn, thật sự cam lòng sao?”
“Không cam lòng thì sao? Chẳng phải đều tại các người vô dụng nên mới để anh ta chạy mất! Các người là một lũ rắn chuột, quan lại bao che lẫn nhau, tôi có cách nào.”
Ninh Việt hết sức cạn lời: “Chẳng phải chúng tôi đang điều tra anh ta đây sao, đây là cơ hội tốt để anh lập công, xác định còn muốn giả ngu?”
Hứa Thiên lập tức phối hợp nói: “Cơ hội lập công tốt như vậy, qua thôn này thì không có thôn khác, Lý Huy, nghĩ đến mẹ anh và hai đứa con của anh đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play