Tiểu Đường ngại ngùng nói: “Thứ này khó lái lắm, tôi chỉ biết dùng tay quay để mồi lửa thôi.”
Hứa Thiên cũng phát hiện máy kéo kiểu cũ này khác biệt quá lớn so với ô tô, hoàn toàn không có vô lăng, tay quay mồi lửa mà Tiểu Đường nói, là dùng tay quay cần khởi động xe.
Tiểu Vương chỉ vào Điền Tráng đang bị trói: “Trong thôn chúng tôi chỉ có anh ta lái giỏi thôi, còn có một người học được hai ba ngày, chỉ là tay mơ thôi.”
Hứa Thiên nhíu mày, cô không muốn dùng Điền Tráng, người này nhiều tâm tư lại gan lớn, khó mà khống chế được: “Hai anh biết đi xe máy không?”
Thấy hai người lắc đầu, cô có chút bất đắc dĩ, cô thì biết đi, hai chiếc xe máy này đều là của Nhật, tuy trong mắt cô là đồ cổ, nhưng vẫn có thể điều khiển được, chỉ là cô không yên tâm để mấy người này và Tiểu Vương Tiểu Đường ở lại đây.
Lúc cô đang khó xử thì phía trước có hai người đạp xe đạp chạy đến, Hứa Thiên vừa nhìn thấy họ là biết ngay hai người này chắc chắn là cảnh sát, cô thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng đến rồi, tuy chỉ có hai người, tuy đạp xe đạp.
Cô vội vàng nghênh đón: “Chào anh, tôi là Hứa Thiên, hai anh là đồng chí của đồn cảnh sát gần đây sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play