“Nếu đã không muốn giết người lại không muốn trốn, tôi tìm thêm mấy người đi theo, anh gấp cái gì?”
"Tôi đâu có gấp!" Lý Huy lập tức nói.
Hứa Thiên cười: “Vậy thì tốt!”
Cô sắp xếp xong rồi lại bảo Điền Tráng chuẩn bị máy kéo xong xuôi, lát nữa đưa họ đến đồn cảnh sát.
Điền Tráng đảo mắt không biết đang nghĩ gì, nghe thấy lời cô nói, vội vàng nhanh nhẹn đáp một tiếng, chạy ra ngoài chuẩn bị.
Ba Lý Huy bị bỏ quê vừa rồi còn luôn la lối Hứa Thiên là cảnh sát giả, lúc này lại đột nhiên quỳ xuống trước mặt Hứa Thiên: “Đồng chí cảnh sát, cô làm ơn làm phước... Đứa trẻ còn nhỏ dại...”
Hứa Thiên cạn lời, cái nhà này sao ai cũng thích kiểu này vậy: “Chú à, tôi không quyết định được, nhưng đợi tôi đưa người về rồi, các người có thể xin thăm nuôi. Còn nữa, chú và người nhà cũng phải đến thành phố một chuyến, nói rõ mọi chuyện. Tôi thấy bây giờ chú cứ chăm sóc tốt cho bọn trẻ đi, để chúng ở đây nhìn ba mẹ bị bắt đi, không hay lắm đâu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT