Hứa Thiên thở dài: “Tiểu Cường, con rất thông minh, chắc là đi học rồi chứ, dì nghĩ chắc là con có thể đoán ra được, tuy không nên cho con biết, nhưng chuyện này cũng không giấu được.”
Cô nói câu này, còn tưởng anh Huy với Hách Văn Tĩnh sẽ ngăn cản, không ngờ sắc mặt hai người đều rất nặng nề, lại không nói gì, hình như muốn mượn miệng cô nói ra chuyện này với các con.
Tiểu Cường thật sự rất thông minh: “Hôm qua ba con trở về, sáng nay đi thì nói sẽ đưa mẹ con về, nếu như không về được, thì là đi đến nơi rất xa rồi, không cần phải nghĩ đến ba mẹ nữa, con hỏi ba nơi rất xa là ở đâu, ba bảo con im miệng, ngoan ngoãn đợi đi!”
Thằng bé ngẩng đầu nhìn Hứa Thiên: “Nơi rất xa là đi tù ạ? Ba mẹ con đã làm chuyện gì xấu, mà dì bắt họ sao?”
Anh Huy lúc này mới lên tiếng: “Tiểu Cường, đừng có hỏi lung tung, ba với mẹ con có thể làm chuyện gì xấu chứ, người ta thấy chúng ta không vừa mắt thì muốn bắt ai thì bắt thôi.”
Hứa Thiên tức đến bật cười: “Anh cứ giáo dục con cái như vậy đấy à? Là muốn cho nó lớn lên rồi làm bậy giống như anh sao?”
Anh Huy cười hì hì: “Tôi dỗ con thôi mà, chuyện của người lớn thì đâu có nói với chúng được, cô nói có đúng không, Tiểu Hứa.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play