Thím Dương nhìn Hứa Thiên một cái, giọng điệu có chút mỉa mai: “Người thôn chúng tôi không quý giá bằng người thành phố, mạng rẻ rúng, chết cũng coi như chết oan, nhưng con trai tôi...”
Bà ta còn chưa nói xong thì người phụ nữ đi cùng đã kéo bà ta đi: “Chị dâu cứ yên tâm đi, Đồn trưởng Lý đã đến rồi, còn có cả các đồng chí từ thành phố xuống nữa, nhất định sẽ bắt được hung thủ, chúng ta về trước đi, đừng làm phiền họ.”
Thím Dương không nói thêm gì nữa, ánh mắt bà ta từ mặt Hứa Thiên chuyển sang mặt Ninh Việt, rồi lại liếc nhìn Đồn trưởng Lý, chỉ cảm thấy ai nấy đều lạnh lùng, xem ra vừa rồi họ không phải nói đùa, mà là không muốn quản chuyện của thôn Dương rồi.
Bà ta nghĩ đến cảnh con trai chết thảm, cảnh sát lại không quản, thậm chí còn nói chết là chết, không khỏi hận đến nghiến răng, thậm chí còn muốn làm ầm ĩ ở đây.
Bà ta đánh giá người khác, Hứa Thiên cũng đang đánh giá bà ta, thậm chí còn thân thiện mỉm cười với bà ta, thím Dương nhớ đến những lời cay nghiệt của cô gái này vừa rồi, liền muốn mắng Hứa Thiên, nhưng mấy người phụ nữ kia không cho bà ta cơ hội, kéo bà ta đi ra ngoài.
Hứa Thiên tiến lên hỏi tên mấy người phụ nữ kia, họ ngượng ngùng không chịu nói, người vừa dùng tay huých thím Dương, mắt láo liên nói: “Đều đã lấy chồng theo họ chồng, cô cứ gọi tôi là nhà Dương Hòe là được.”
“Nhà thím ở gần nhà thím Dương lắm sao? Tối muộn thế này còn sang nhà chơi?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT