Tiểu Liêu cũng sợ hãi nói: “Đúng đúng, ngày mai chúng ta lại chia nhau hành động, tối nay đừng đi lung tung, cái thôn này thật sự quái dị.”
Hứa Thiên xuống xe, liếc nhìn Ủy Ban Thôn tối om, cau mày nói: “Họ đã chuẩn bị sẵn sàng rồi sao? Nhưng sự chuẩn bị này chắc là câu chuyện Hoàng Đại Lực bị phân xác, ba người dân khác bị Hoàng Đại Lực đòi mạng. Tôi thật sự tò mò muốn biết phản ứng của họ sẽ như thế nào khi biết người chết là Dương Văn Hải.”
Ninh Việt nói: “Đừng vội, sắp được thấy rồi.”
Hôm qua Đồn trưởng Lý đã đến thôn Dương, bà dẫn mọi người đi về phía nhà Thôn trưởng Dương. Nhà họ Dương cách đại viện Ủy Ban Thôn không xa, nhà cửa xây rất khang trang, hơn nữa ba nhà liền kề đều có cùng một kiểu kiến trúc, nhìn là biết xây cùng nhau.
Đồn trưởng Lý giới thiệu: “Phía đông là nhà Thôn trưởng Dương, căn giữa là nhà con trai cả của Thôn trưởng Dương, Dương Văn Bân, nhà bên cạnh nữa là nhà Dương Văn Hải, nghe nói hai người con trai còn chưa kết hôn, đã xây nhà cho họ rồi.”
Lúc này chỉ có nhà Thôn trưởng Dương là sáng đèn, Ninh Việt đi tới gõ cửa, bên trong lập tức truyền ra tiếng bước chân gấp gáp, còn có tiếng phụ nữ hưng phấn gọi: “Cuối cùng cũng về rồi!”
Đợi cửa mở ra, người phụ nữ trung niên trong nhà nhìn người bên ngoài, trực tiếp ngây người ra: “Các người là?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play